Chúng ta trở thành tù nhân trong sự căng thẳng của chính mình. Không cần phải nhớ một số lượng tài liệu lớn, nhưng cần phải thực hành nhiều. Nó không có gì khác biệt một khi bạn đã hiểu rõ.
Tôi thật sự và chắc chắn tin rằng con người với trí nhớ tuyệt vời hơn sẽ tạo ra một xã hội tốt hơn. Có thể chúng ta cố gắng tìm một từ nào đó trong ngôn ngữ châu u nghe có vẻ giống với một từ trong tiếng Anh. Đột nhiên tiếng chuông điện thoại reo vang.
Tôi có một người bạn trái ngược với tôi, anh ấy nhớ rất giỏi các chi tiết trong những bộ phim mà chúng tôi từng xem cùng nhau, và thậm chí, có thể nhắc lại đầy đủ lời thoại của nhân vật. Chúng ta lấy nghĩa của từ “acrophobia” – sự sợ độ cao - rồi kết nối nó với một hình ảnh mới mà chúng ta tạo ra. Phải thừa nhận điều này – liệu có phải đôi khi bạn thoáng chút nghi ngờ rằng trí nhớ của bạn làm cho bạn u mê?
“Một ngày tôi đến tham gia lớp học quản lý kinh doanh tại một trường đại học”, người đàn ông kể lại chi tiết. Nhiều nghiên cứu cho thấy, những người cho rằng khả năng nhớ tên của họ kém thì thực tế lại nhớ tên rất giỏi so với người khác. Người đầu tiên băng qua cồn cát đó không hề biết con đường sẽ dẫn mình đi tới đâu.
Anh ta nhìn thấy hai cái tai trên màn hình ti vi. Bạn thực hiện điều này bằng trí tưởng tượng của mình. Nghiên cứu cho thấy, chúng ta có thể nhận ra ngụ ý từ bức tranh biếm họa nhanh hơn là chân dung của cùng một người! Hay nói cách khác, việc bóp méo hình ảnh của một cá nhân sẽ là bức chân dung chân thực hơn cả hình ảnh thật sự của người đó.
Vậy tên anh ta là Hiroshi Tanaka. Mục đích là để tạo ra sự nối tiếp nhau của các hình ảnh có liên quan và nhắc chúng ta nhớ đến những hình ảnh khác. Tất nhiên, hầu hết các từ này sẽ vô nghĩa đối với bạn.
Cái gì trong phòng khách vậy? Ông ta đã nhìn thấy ba thứ đúng không? Khi nhìn người đối diện mình, Napoleon nhìn rất rõ người đó và hình dung ra tên của anh ta được khắc trên trán. Chắc là bạn cũng đã thấy cái mi-crô được gắn trên phần trên của khung hình.
Rủi ro đối với kết quả cuộc bỏ thầu này là rất cao. Đây là một ví dụ điển hình về một từ mà bạn không cần cố gắng nhớ. Đôi khi bạn có thể phát hiện ra những sai sót rất buồn cười trong phim.
Nếu ông ấy có thể làm như vậy, mà lại mang thêm nhiều gánh nặng trên vai hơn chúng ta, vậy thì chắc chắn chúng ta cũng có thể “đánh cắp giấc ngủ” chứ. Không có sự khác biệt lớn giữa một diễn viên rạp hát và một người thuyết trình. Chúng ta đang vừa tự hỏi xem phải mang theo thứ gì vừa triền miên suy nghĩ về điều đang băn khoăn.
Ta có thể thi lại môn đó nhiều lần. Thậm chí bạn còn muốn đọc thêm nữa và tìm ra những điểm khác nhau giữa chiếc ô tô đầu tiên với chiếc ô tô ngày nay. Anh ta có thể kết nối chủ đề chính trong bài thuyết trình của anh ta với cửa ra vào mà anh ta nhìn thấy ngay trước mặt – cổng gỗ (rất đơn giản, phải không?).