Sau đó là âm thanh có vừa đủ nghe hay chưa… Giữ micro cách miệng một khoảng nhất định và nói một cách tự nhiên thoải mái. Nào là lúc bé tí thì sợ con mèo, rồi thì khi lớn lên lại sợ… cái nhìn của cô bạn gái! Tôi quay trở lại câu hỏi về việc lái máy bay. Đừng chải chuốt câu văn bóng mượt mà sáo rỗng.
Anh phi công xuất sắc trong thế chiến thứ hai đó bỗng chốc trở thành người khách nói chuyện thơ nhất. Tất cả đều nhạt nhòe trong cơn bão tuyết, căng mắt ra nhìn vẫn chỉ thấy một nhóm người loanh quanh với một vật gì tròn tròn. Tại sao? thật đơn giản, dễ dàng, hiệu quả! Nếu muốn khơi mào cho câu chuyện sống động và thú vị, bạn hãy hỏi: Tại sao?
Tôi ra hiệu cho nhân viên phòng điều khiển chuẩn bị phát sóng chương trình, và nói vào micro trên bàn: Mở tín hiệu. Và cuối cùng, đi dự họp thì nhớ mang theo sự hài hước của bạn. Thế rồi đột nhiên sau ba tuần, người phát thanh buổi sáng nghỉ làm.
Tôi há hốc miệng! Tôi đã quên béng rằng mình đã hẹn nói về đề tài này! Tôi bận tối mắt tối mũi với một núi công việc, và hôm nay cứ đinh ninh sẽ pha trò cho khán giả như thường lệ. Tôi tự đặt câu hỏi và thảo luận một mình. Một con người tài năng hết lòng đam mê nghề nghiệp.
Cuomo biết rõ người nghe ông nói thuộc thành phần nào. Lời thề hẹn có các vì sao chứng giám. Rồi từ tốn rút lui cũng không khiếm nhã.
Tôi với tay gạt cái cần tắt sóng đài ABC, đưa micro vào kề miệng… Và ngủ. Herb nhấn giọng: Nhưng thầy chỉ kiểm tra với một cuộc điện thoại. Tôi nghĩ rằng các bạn cũng cảm thấy như vậy.
Quý vị biết đấy, Bob rất thích chụp hình. Vì sao như vậy? đối với một người kém cỏi, nhút nhát thì một cuộc phỏng vấn có thể là một nỗi đáng sợ. Tớ không có thời gian để viết một lá thư ngắn.
Lên sân khấu đi nào! Anh muốn nói gì, muốn làm gì cũng được. Thế là, lại thêm một môi trường nữa để tôi được nói! Sao bạn không bắt chước tôi nhỉ? Đặc biệt là khi bạn muốn nói chuyện hay diễn thuyết trước công chúng. Vậy bạn dùng từ phái yếu để chỉ họ thì liệu có chính xác nữa không? Ngày trước những từ ngữ miệt thị thường dành cho người da đen.
Larry King, anh sẽ phụ trách chương trình Larry King Show. Tôi thích ông ở khía cạnh một vị khách mời và quý trọng ông ở cương vị một con người thành đạt. Khi đã vượt qua được nỗi sợ cái micro, tôi tự yêu cầu mình phải làm được hai việc:
Lúc đó, tôi đã có cảm giác như mình là người giàu có nhất thế giới! Đừng ngại tự đặt ra những câu hỏi khó, những chất vấn mà người ta có thể hỏi. Ai nấy đều gật gà gật gù.