Vậy khi mất cái vui rồi, muốn kiếm nó lại thì không cách nào bằng hành động như nó đã trở về với ta rồi. Chưa bao giờ người ta nghe ông khen những người giúp việc ông như vậy. Adamson đi thẳng lại những tấm ván, lấy tay sờ.
Chăm chú nghe một người khác, khác gì nhiệt liệt khen họ. Tôi bênh vực quan điểm của chú ấy thì tất chú ấy bênh vực quan điểm của tôi. La Rochefoucauld nói: "Ta tỏ ra vẻ hơn bạn, thì bạn sẽ thành kẻ thù của ta; chịu nhường bạn, thì bạn sẽ liên kết với ta".
Rockefeller thỏa mãn nó bằng cách cất ở Bắc Kinh (Trung Hoa) một nhà thương tối tân để săn sóc hàng triệu người nghèo, mà ông chưa từng và sẽ chẳng bao giờ thấy mặt. Chính lúc đó, văn sĩ Rupert Hugles nghe chàng ca, khen chàng: "Giọng anh tốt lắm. Hồi chú bằng tuổi cháu, chú vô lý hơn cháu nhiều.
Đừng nói suông: Phải, việc đó nên làm, rồi để đó. Nguyên do ở đâu? Ông Ken Dyke đích thân chỉ cho bạn đây: "Sau khi học những lớp giảng của ông Dale Carnegie, tôi làm cho những bức thư tôi gởi để dò tình hình, công hiệu tăng lên một cách lạ lùng. Sau cùng, một ngày tươi sáng tới: một truyện nó viết được người ta nhận đăng.
Lúc lâm chung, bà thú với con gái bà rằng: "Chính má đã làm cho ba các con chết". Mày phản đối người ta mà như tát nước vào mặt người ta vậy. Nhưng ông làm bộ quên không gởi tiền.
Trong 20 năm nữa, có lẽ tôi không còn tin tới nửa lời tôi đã nói trong cuốn sách này. Các độc giả tu mi đọc những hàng này không còn nhớ một chút gì về những bộ đồ và những áo sơ mi bận cách đây 5 năm, mà cũng chẳng thích nhớ tới làm chi. Như một văn sĩ đã nói: "Đàn bà đào huyệt chôn hạnh phúc gia đình bằng nanh vuốt của họ".
Viên thu thuế thì lạnh lùng, ngạo nghễ và cố chấp. Chính chúng tôi là kiến trúc sư đó. Gió khoe gió mạnh, mặt trời khoe mặt trời mạnh.
Đem giải phẫu bộ óc, thì có một nửa số người điên cũng bình thường như óc chúng ta. Thầy trả lời tôi rõ ràng từng tiếng một: "Henri Souvaine (ngừng một chút) lầu 18 (ngừng một chút) phòng 1816". Họ không oán hờn gì hết, họ không cho rằng họ bị chúng tôi phản.
Ông nhận thấy vài bộ phận đặc biệt: nhà kỹ nghệ khoe tự ông ta sáng tạo ra và tả tỉ mỉ về những động tác của nó ra sao. Mà thiệt vậy, ông nói thay tôi. Chính lời khen đó đã mở đầu cho quãng đường rực rỡ của chàng.
Tức thì bà thay đổi chiến thuật. Tư tưởng đó tóm tắt trong một câu này, có lẽ là định luật quan trọng nhất trong thế giới: "Con muốn được người ta cư xử với con ra sao thì con cư xử với người ta như vậy". Hôm sau tôi gặp anh, vẻ mặt buồn tẻ nhưng có vẻ sẵn sàng để tự bào chữa.