Có cả thảy 10 viên như thế, Họ đều tìm cách nuốt chửng đối phương, xưng vương xưng bá, vì vậy đánh nhau. Thích ca cẩm là thái độ của người kiêu ngạo và tự đại bất mãn người khác giỏi hơn mình nhưng không tiện nói thẳng ra.
Cần phải có trực giác giao tế, tu dưỡng tâm lý. Một nhóm bạn đồng học gặp lại nhau sau hơn 20 năm có một nam một nữ từng ngồi cùng bàn nên chuyện trò thoải mái. Họ chỉ dùng sách lược để bức đối phương mà thôi.
Có một phụ nữ nhưng là thủy thủ trường kỳ phiêu bạt hải ngoại cho nên chị sống cô độc qua ngày tháng. Người thường dùng “chúng tôi", đại từ nhân xưng nhiều, là người thiếu cá tính, lẫn trong tập thể, phụ họa người khác một cách dễ dàng. Anh tham gia thi đấu cờ trên thành phố, đoạt chức quán quân nhưng nói chẳng qua là đánh chơi.
Lấy nhảy cao làm ví dụ, lùi ra thật xa thì nhảy càng cao. Anh tự ý ra lệnh, ký tên thủ trưởng của anh. Và người ta nói không nên hỏi phụ nữ kết hôn chưa cho nên tôi không thể trả lời câu hỏi của ông.
Khi Khổng Tường Hi dẫn đầu đoàn đại biểu đến Anh thì tự xưng là đời thứ 75 của "công tước Khổng Khâư”. Đó chính là một khuyết điểm lớn. Trong quan hệ giao tế, chúng ta nên có lỗ tai thứ ba nghe được ý tại ngôn ngoại, nhất là phản thoại thì mới khỏi bị động.
Ví dụ có một số cao thủ chơi cờ sau khi thắng liền vài ván thường cố ý đi sai vài nước để cho đối phương thắng một ván. Rõ ràng là một công đôi việc vừa được lòng cả nhà vừa khiến cho hai chị dâu vốn đố ky đã chuyển sang bái phục. Nhận chức xong, việc thứ nhất của Vương Thức là sai người đem lương thực trong huyện phát chẩn cho dân chúng.
Có một phương pháp bề ngoài nhượng bộ, thực tế bên trong lại là tiến lên một bước. Ví du người thích dùng từ khó hiểu hay ngoại ngữ làm ta cảm thấy lấn bấn, kỳ thực loại người này dùng từ ngữ làm lá chắn để che giấu những nhược điểm nội tâm. Cô bạn thấy thế tuy trong lòng đau khổ nhưng vẫn tha thứ cho bạn cũ, gượng cười bảo: "Người không biết không có tội.
Hồi 1 9 trong hồng Lâu Mộng miêu tả Bảo Ngọc đến phòng Đại Ngọc thấy Đại Ngọc đang ngủ bèn lay gọi dậy. Ông sai viết những lời tán tụng loại nồi này quảng cáo khách hàng đã mua dùng làm thành quảng cáo dán trước cửa hiệu. Trong số đó có mưu sĩ Trương Chiêu vốn là thế hệ thứ hai những người sáng nghiệp Giang Đông.
Làm như thế để cho các nước chư hầu biết đại vương khinh người mà quý ngựa". Cho nên "lộ bộ mặt thật Lư Sơn" phai có nghệ thuật. Chu Bác thăng ông lên huyện lệnh huyện Liên Thủ.
Có khi một hành vi nào đó trong trường hợp đặc biệt tuy có ý nghĩa đặc nhưng người hóa giải đã khéo léo giải thích thành một ý nghĩa khác. Nghe xong, Chu Du sửng sốt lặng người trước tấm lòng khảng khái của Lỗ Túc. Lý Quát đưa ra chừ trương này, Huyền Tông đương nhiên không vui lòng.