Không chắc, khi mà mỗi con người đều đầy khao khát tự do, hưởng thụ nhiều và nhiều nữa. Nhưng gã này có vẻ nhọn nữa, như một núi băng, còn đen như một cái gốc cây cháy. Nhường nhau nhiều khi chẳng ai được ăn.
Có một thời, sau mỗi câu nói, bố đều đệm thành quen câu Khổ quá. Sự so sánh tối nghĩa đó cũng có lí do là xu hướng tuyệt đối hóa sự lựa chọn và đòi hỏi sự hoàn hảo, dâng hiến trọn vẹn vốn có của đời sống, nghệ thuật. Đã bảo chả thích viết đâu.
Nhất quyết phải cạo râu. Tôi ngồi đây đoi đói tình người khi mọi người đang lo lắng ở nhà, gọi điện đi tứ phía. Bởi bạn là người sòng phẳng.
Bạn có thể tìm hiểu và tư vấn cho bác nên bán hàng gì, giúp gia đình tìm một tráng thái cân bằng. Cháu thấy bác tội lắm. Lúc đó bạn đang bỏ vỏ chai vào két và khuân xuống nhà.
Nhưng cho bạn nghỉ tí đã. Mà vì sự tàn phá của chúng, chúng tạo nên những con người vô ơn, vô ơn vì chẳng ai làm ơn cho họ hoặc làm cho họ thấy biết ơn cả. Khi bàn thắng được ghi, không có chai để ném.
Hãy kể cho anh bằng mắt thôi nhé. Ông lão giật thót mình: Ấm! Luôn cảm thấy bị khinh bỉ khi mọi người nhìn.
Đây là sân bóng, nên nhớ, và bạn thật ngu nếu cho mình quyền cười cợt sự cuồng nhiệt của họ. Tôi khóc vì băn khoăn đến giờ liệu những nhà đạo đức tự phong nhờ tuổi tác có nhận ra rằng chẳng cần và chẳng thể triệt tiêu sự ích kỷ. Không phải bạn không biết reo hò nhưng bạn không có ai là bạn bên cạnh.
Chơi là lừa tất cả mà khiến họ tin, là tin tất cả dù họ luôn lừa, là khiến họ cảm thấy bị lừa bị hoang mang dù họ phải tin. Đến nhanh nữa lên, để con người đỡ khổ. Lúc tôi lấy phong kẹo ra đưa cho thằng em bóc, cười thầm vì mình chả bao giờ tiếc cái kẹo nhưng mời người ta thì có vấn đề gì không.
Lại nhớ đến cuốn Vua bóng đá của Azit Nêxin. Chính em đã từng bảo như vậy còn gì. Nên bạn có thể quyết định bạn không hối hận.
Đừng lỡ nhiều là được. Hãy cứ mâu thuẫn với nhau. - Rất tiếc là không thể, thưa ông.