Tom Watson, người luôn chia sẻ với cha mình tính khí nóng nảy, thật sự chỉ mới đang khởi động. Triết lý của Watson đã trở lại. Ante không thích cuốn sách The Marverick của Maney ở điểm tôn sùng cá nhân nhưng Watson xứng đáng là cái tên đầu tiên mà mọi người nghĩ
Watson bắt đầu nói về đẩy mạnh bán hàng: Khi người chụp ảnh giơ máy hình lên, ông đặt hai tay đan vào nhau lên bàn. Đây là mẫu người rất dễ nhận ra với chiều cao 1m88, luôn ăn mặc đẹp một cách gọn gàng, mái tóc nâu chải bạt ngược ra phía sau và một đôi mắt sâu.
Chúng tôi cũng biết bạn muốn nói đến Lou Gerstner, nhà điều hành tài năng đã cứu IBM thoát khỏi cú sụp đổ vào cuối thế kỷ XX. IBM vẫn bảo thủ với máy chủ trước khi kịp làm ra ThinkPad muộn màng. The Wall Street Journal đã viết về Watson: Nhớ về Watson là người ta nhớ rằng: Ông chỉ nói sự thật.
Nhưng điều họ quan tâm là Watson muốn vị trí điều hành một công ty chứ không phải là vị trí nào khác. Watson lúc này đã bước vào giới thượng lưu. Phóng viên CBS gọi đây là bộ não hiện đại nhất do IBM chế tạo.
Trong số này, Watson chú ý đến cô Ruth Leach một phụ nữ tài năng. Tuyên ngôn của ông hòa bình cho thế giới thông qua thương mại vì thế đến nay đã trở nên bất hủ. Và trong khi cả các công ty mới vào ngành như: Compaq và Microsoft đã phải ngả mũ chào thua trước IBM những năm 1980 thì đại công ty mà Tom Watson kế thừa và đổi mới trong những năm 50 và 60 lại duy trì một cách mạnh mẽ, và là công ty lớn thứ sáu ở Mỹ.
Ông rất ghét những cái đầu thụ động. Song song với những doanh nhân lẫy lừng của thế giới, điều khác biệt ở bộ sách này là chúng tôi đã khởi sự hành trình tìm kiếm những huyền thoại doanh nhân Việt Nam để, như một cố gắng, định vị xem ông cha ta ngày xưa đã khởi sự kinh doanh như thế nào. Điều quan trọng hơn cả tiền chính là IBM hình thành một năng lực mới để tiếp tục vai trò dẫn đầu của nó, cho đến ngày nay.
Thật ra, đây là lần thứ hai Watson cưỡng bức con trai yêu dấu của mình vào con đường kế nghiệp. Nó vượt lên trên một vấn đề cá nhân. Đó là chuyện của năm 1937, năm Tom gia nhập IBM trong vai bán hàng.
Và ông nhất định rằng, những nhân viên bán hàng của mình phải luôn chỉnh tề trong những bộ trang phục đen lịch sự. Watson bị cuốn hút từ cô gái 29 tuổi này chỉ vì cô không uống rượu trong buổi tiệc của những người giàu có. Watson nói đến thuyết cỗ xe ngựa:
Nhà nghiên cứu và tư vấn thương hiệu này xếp IBM vào loại thương hiệu giải pháp, song người ta có thể cảm nhận được rằng đó là đại diện của loại thương hiệu hoài bãomà dấu hiệu của nó là nỗ lực chinh phục các đỉnh cao. Đội kèn đứng đón trỗi nhạc những bài IBM song. Vậy thì các kỹ sư sẽ cải tiến điều đó để phục vụ khách hàng tốt hơn.
Nhưng nó không hề đúng chút nào. Ông chỉ ra cho lực lượng bán hàng rất nổi tiếng của ông, trong những bộ trang phục được gọi là những người đàn ông bảnh bao gõ cửa các ngân hàng, những công ty lớn cần những cái máy nhỏ, ít chi phí những nơi chưa từng là khách hàng của IBM trong thị phần khổng lồ còn lại, ngoài 5% đã có. Thực ra tôi đã chi 600.