Tại sao? Tại "lão Andrew đã cho những hội thiện 365 triệu mỹ kim mà chỉ thí cho bà con được mỗi một triệu bần tiện đó thôi" như lời y nói vậy. Ông Thomas Edison hiểu điều đó, nên khi chết, ông để lại 2. Ông thực sự không biết rõ bản tính con người.
Nếu không sống như vậy thì mệt óc quá, họ chịu sao nổi. Vất vả cả năm vì 30 Mỹ kim! Hơn nữa, Người đã chỉ cho các bà cách làm tăng vẻ đẹp.
Một hôm đi chặt những cây sào để về chống giàn đậu, khi chất những cây sào này trên chiếc xe hơi Ford kiểu cổ xong đâu đấy, ông mở máy quay về, thì bỗng một cây sào tuột xuống gầm xe, mắc vào trục bánh lái làm chết cứng tay bánh ngay lúc xe tới một chỗ quẹo khá hẹp. Tôi có mua được một tấm hình chụp các nhà trong trại, cái làng nhỏ mới mọc, hãnh diện với cái tên "Serpentville, Froride" và gởi nó để biếu người đã biết cách pha một ly nước ngon bằng một trái chanh thật độc. Nhưng khi ông cố gắng làm cho người này vừa lòng thì lại làm người khác mất lòng, sau ông mới khám phá ra rằng: "Càng tìm cách tránh chỉ trích, lại càng làm cho nhiều người ghét".
Sau khi cho cử toạ biết rằng tuổi trung bình của họ là 44 năm, ba tháng, ông nói non một phần ba các vị chỉ huy ấy mắc một trong ba chứng bệnh: đau tim, có ung thư trong bao tử và mạch máu căng quá. Rồi tôi ngội dậy lúc nào không hay. Trong một thời gian ngắn, tôi sống nhờ một gia đình nghèo trong tỉnh.
Hội biết tôi có máy điện thoại ở đầu giường, nhờ tôi thông tin giúp hội. Đừng ưu phiền nữa mà kiếm việc gì làm cho khuây khoả đi". Tôi quen một người đàn bà ở Nũu Ước lúc nào cùng phản nàn về cảnh cô độc.
000 toa mà chỉ có năm toa bị tai nạn. Ai nấy đang vui, bỗng buồn bã, lẳng lặng gật đầu. Tôi hỏi ông: "Thanh niên đi kiếm việc thường có lỗi lầm nào nhất?" Ông đáp: "Họ không biết họ thích việc gì hết.
Thiệt là lạ lùng, trong hai tuần lễ, tôi kể ra được 242 công việc sửa chữa phải làm. Có phải bằng cách phàn nàn và chỉ trích kẻ khác không? Không. Từ hai năm, tôi làm chủ một ngôi nhà hàng tạp hoá nhỏ, nhưng sự buôn bán không được phát đạt.
Vậy bác sĩ Adler khuyên ta mỗi ngày làm một việc thiện. Nếu lại thăm 5 vị kiến trúc sư mà vị nào cũng bận quá không tiếp bạn được (rất ít khi như vậy) thì lại thăm 5 vị khác. Cả nhà đều được vui vẻ vì hết rảnh để lo nghĩ rồi.
Arnold cũng học được một bài học như vậy trong cánh đồng xứ Illinoi. Thấy nghĩa lý gì không? Tỷ lệ là 1/5000. Nhưng mặc dầu cùng túng, song thân tôi luôn luôn dành một số tiền để mỗi năm gởi giúp một cô nhi viện ở Iowa.
Không có chi xảy ra đâu. Còn Einstein, nhà tư tưởng sâu sắc nhất đương thời, thì thú rằng những kết luận của ông 100 lần có 99 lần sai! Tôi lo sợ sau này không có cô nào ưng tôi.