Họ tìm kiếm, thậm chí, săn lùng những người tài. Khi có những chú xe tải phóng rầm rập qua, những bụm cát phi vào mặt tôi. Tôi biết cái kiểu rống suốt những con đường này, mặc kệ gió má bụi bặm xộc vào miệng, cũng làm đau lồng ngực tôi nhiều.
Mà là thứ quan hệ cộng sinh theo kiểu lợi dụng nhau. Chà, ta thua hắn, có lẽ. Cốc đầu là họ đã sợ lắm rồi.
Khi ghi bàn, anh vừa chạy với sự quên lãng tất cả để hòa trọn vào sung sướng vừa muốn chia sẻ niềm vui với vợ con vừa thoảng lo giữ sức cho bàn thắng tiếp theo. Lặp lại, tôi khóc vì sự thông minh và chủ quan của họ khiến họ không tiến được gần tầm nhận thức của tôi. Còn hơn bị coi là thằng hâm, thằng mất trí, thằng bố láo.
Bởi vì, nếu họ ác thì bất cứ ai, thiện hay ác hay trung dung, đều có thể bị họ tiêu diệt như những con tốt thí trên bàn cờ, khi cần. Cô gái bảo: Không. Còn những ngày tiếp theo là tùy thuộc vào ông.
Hy vọng khách đến Sea Games vẫn còn được tận hưởng mùi hoa sữa có gì đó mang tính tượng trưng rất sâu xa cho người Việt. Tôi không đòi hỏi gì cả, tôi để tất cả tự do. Để họ thấy bị bao trùm và phải nỗ lực để xé cái màng nhầy ấy ra.
- Thế thì vẫn phải về để mẹ khỏi mong chứ. Ở trước cửa hiệu thuốc cạnh nhà, có một cây hoa sữa cưa nhánh gần gốc. Thêm nữa, bạn đầy những hạn chế của tuổi trẻ bị dồn nén.
Đó cũng là hình ảnh của đời sống phát triển. Hoặc là nằm đó mặc nỗi tuyệt vọng đè lấp cơn đói khát cho đến khi nào chết. Đầu năm, có anh công an quen thân nói nó có tên trong mười mấy đứa lọt vào sổ đen vì viết linh tinh trên mạng miếc, vi tính vi teo.
Chắc chỉ phù hợp với mỗi ông Phật. Như thế em không còn thấy cô đơn trong lúc chờ đợi anh. Đi đâu phải báo để mọi người không phải lo.
Lại còn nhiều chuyện đầy gian nan khác. Được bạo lực hơn? Lộc xộc loạch xoạch toành toạch. Mẹ cầm bút, viết mỗi một lần hai chữ đó.
Trận đấu quả thú vị hơn lần trước. Khi nàng bảo chồng mua cho một chuỗi tràng hạt nhỏ, nhà văn hỏi: Em bắt đầu tin vào cõi thiền à?. Bất cứ nơi nào cũng vô số những con người như vậy.