Amikami

Anh ơi đừng... dừng lại

  • #1
  • #2
  • #3
  • Tao nói mày có hiểu không, cá? Hôm nay tao có 20. Câu chuyện này tôi gửi đến bạn. Mà trong giai đoạn ấy, biết bao con người vô tội và đầy tài năng đã không còn cách nào khác phải làm những tấm ván lót đường.

    Có thể đó là trạng thái của một kẻ đã thỏa mãn và nhàm chán về dục vọng hoặc một kẻ luôn phải đè nén nó. Họ đôi lúc khuyến khích bạn đi chơi cho khuây khoả. Điều đó có đáng sợ với những người lớn càng ngày càng yếu đi không?

    Họ nỗ lực vì điều đó. Còn sau khoái cảm của hạnh phúc là nhẹ nhõm. Tôi không thích mèo.

    Tôi sẽ kể nhưng đã 9h kém 10, sắp đến giờ học 3 tiết sau. Để không bao giờ khuỵu xuống cả. Dù đang trải ra những tư duy rất đỗi dịu dàng.

    Hồi trước, đã thường gắt lên mỗi khi đi làm về, tôi chạy đến hỏi chỉ để làm nũng: Có gì ăn không? Hoặc mỗi khi tôi kêu đau chân, đau mắt để nghe một câu quan tâm hoặc dỗ dành, thì nhận được những lời như: Ngồi vi tính nữa đi. Dù lúc này mắt không có nước. Ấy, đừng bảo tở hoang tưởng.

    Nhưng bác với cách sống của mình, cũng chỉ là một hành khách trên chuyến xe lịch sử. Lại nhớ đến cuốn Vua bóng đá của Azit Nêxin. Cả đời tôi hầu như không quay cóp và một đôi lần làm chuyện đó khiến tôi nhắc mình suốt.

    Và chúng còn được chăm sóc kỹ hơn. Lần sau con đi đâu phải xin phép các bác. Dù sao nó cũng được tổ chức cả một cuộc thi đặt tên trên báo.

    Sản phẩm của sự thiếu cập nhật tri thức chính là sức ì của bộ não. Có thể chúng đi ngược lại với lí tưởng của ông nhưng có ai biết lí tưởng của ông là gì đâu. Không để nàng phải đau đớn hơn nữa.

    Bây giờ đến tiết mục bể sục. Nhằm sớm tạo ra những con người ưu tú hơn. Như cây bút không mực viết hoài lên trang giấy trắng.

    Tôi khóc vì tôi không đủ năng lực để vừa hỏi vừa tìm câu trả lời trong những quãng đời vừa qua. Nhưng dần dần thì cũng gỡ được chút ít. Nhưng thực ra, dù đứng ở phương diện nào mà nâng nó lên thành tầm cao thì cũng là nghệ thuật.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap