Mà đây là đi chữa bệnh chứ có phải đi hưởng thụ đâu mà lo phung phí. Nhưng không phải không có lúc vì đời sống mà hắn phải đối diện với sự vi phạm phong cách sáng tạo; và vì sáng tạo hắn lại phải lắc lư phong cách sống. Khi chúng làm tôi thấy nhẹ đi.
Miêu tả thì có lẽ như bảo với bác nông dân lúa chín có màu gì, bảo với mèo nó hợp với thịt cá và bảo với chim không phải cánh cụt, kiwi (hoặc một số loại không biết bay khác) thì nên bay. Ăn xong lên giường nằm, nghỉ tí để chuẩn bị viết. Những ý nghĩ va đập đập phá trong đầu đòi được chui ra.
Và vừa nghe tiếng con chuột lang gặm củ cà rốt rột rột. Đúng lúc đang tí tởn thì có một thằng cướp xông ra. Thắc mắc bởi vì, trước đây còn thấy người ngủ dưới các mái hiên, bây giờ ít thấy.
Cứ giờ nào là đổ từng ấy tiếng chuông. Bạn sẽ kể nhanh nhanh thôi. Bởi vì nó không là một giấc mơ mà là một cái kiểu như đồ chơi ở Nga (quên tên rồi), mở con to ra lại thấy con bé, mở con bé ra lại thấy con bé hơn.
Cháu hôm nay đi không xin phép là cháu sai. Những tâm hồn đã chết, đó là một sự tội nghiệp. Không hẳn là chúng ta thích nói dối, cũng không chắc là thích đùa.
Và chúng mình lại lén lút hôn nhau khi con chim lạ trên ngọn cây cao vút vừa hót. Đó cũng là một công việc, thậm chí, nhàn nhã. Chuyện đó làm tôi buồn mất mấy ngày.
Người lớn thì thật xa lạ. Sự cô độc dẫn đến hiện sinh và hiện sinh lại dẫn đến những mức độ mới của sự cô độc. Và chỉ có viết với một tấm lòng nhân ái thì anh mới có được tình yêu thương lớn của độc giả.
Dù em có chống chế: Em nghĩ là anh sẽ nói vậy. Khi bạn viết, cứ có một người đến gần là bạn phải gấp lại. Để có những sự phân biệt rõ ràng hơn giữa nghệ thuật và đời sống.
Đã thế lại còn không chịu quay bài. Nhiều lúc tác phẩm chán người đọc lắm. Còn bây giờ leo thang cũng mỏi.
Trong thời gian cần để nhớ ra việc mình đã làm 2 tiếng trước, thì viết, để đỡ tiêu hoang đêm. Chậc, dẫu ta là một kẻ đi câu xoàng thì không phải lúc nào ta cũng định đem rán. Để ngòi bút của anh bớt đớn đau.