Amikami

Chuyện người mình thầm thương trộm nhớ, tôi muốn chịch với anh dù biết anh đã đính hôn

  • #1
  • #2
  • #3
  • Vậy mà khi chuyện ấy xảy ra bà chưa biết gì về đời hết, ngoài bệnh tật, lo lắng và sầu thảm. Và rồi cô được lợi cái gì? Lời khen? Không. Tôi biết thế nào cũng được việc và quả nhiên người ta nhận liền.

    Nếu ta nghĩ tới đau ốm thì ta sẽ đau ốm, nghĩ đến điều thất bại thì chắc chắn sẽ thất bại. Phương pháp trị bệnh thần kinh đó của các bác sĩ, tên là "tác động liệu pháp", thiệt không mới mẻ gì. "Để học tiếng Anh, tôi tập địch sách tiếng Anh ra tiếng Việt cũng như trước kia để học bạch thoại, tôi dịch Hồ Thích.

    Bạn có thích sống không? Có muốn sống lâu và khoẻ mạnh để hưởng cái vui "ăn ngon ngủ kỹ làm tiên trên đời" không?. Aristote nói: "Người lý tưởng tìm cái vui của mình trong sự giúp đỡ kẻ khác, nhưng mắc cỡ khi phải chịu lụy ai. Nhưng hai tuần tôi chỉ ăn bánh và uống nước lạnh.

    Còn nhớ một lần đi coi hội, tôi xin ba tôi được một cắc, mà tưởng chừng như cầm trong tay tất cả vàng bạc, châu, ngọc của các ông Hoàng Ấn Độ. Nhưng y không nói tiếng Anh. Chính vì vậy mà tôi bắt đầu mất ngủ".

    Nếu lại thăm 5 vị kiến trúc sư mà vị nào cũng bận quá không tiếp bạn được (rất ít khi như vậy) thì lại thăm 5 vị khác. Vậy đóng kỹ những bức vách trước và sau đi, và luyện lấy tập quán "Đắc nhất nhật quá nhật nhất". Bao tử và ruột tôi như quặn lại.

    Ông bảo một nhóm sinh viên làm những chắc nghiệm mà ông biết trước rằng họ không thích chút nào hết. Bác sĩ nói với má tôi rằng người không thể qua được sáu tháng nữa. Con hơn loài chim nhiều phải không?.

    Tôi hỏi: "Có phải ông muốn nói rằng ông đã hoàn toàn trừ hết được nỗi lo lắng không? "Ông đáp: "Tôi tưởng có thể chân thành nói rằng đời tôi bây giờ gần như tuyệt được hết nỗi lo rồi. Bởi vậy, mỗi khi cần giải quyết một vấn đề làm cho bạn xúc động, tại sao không chọn một người thân để tỏ bày tâm sự? Tôi không khuyên bạn khóc lóc, ta thán với một "nạn nhân" đầu tiên bạn gặp, khiến cho con người tốt, có lễ độ và dại dột nghe chuyện bạn đó phải bực mình. Tôi than thân trách phận của vì tôi đã sống nhiều năm đầy hạnh phúc với nhà tôi, rồi thình lình nhà tôi mất.

    Khi nó trống rỗng thì tạo hoá cho một cái gì ùa vào trong đó liền. Ông trông già sọp, tuy đã uống đủ mọi thứ thuốc bổ. Hồi nhỏ tôi toàn chơi với vài đứa bạn trên thượng lương [15] một ngôi nhà bỏ hoang ở Missouri.

    Họ thấy họ lớn hơn ông Trời, vì muốn làm gì thì làm kia mà! Một mặt khác, họ thường muốn áp chế và trách móc mọi người nhưng nếu ai cũng đồng ý với họ luôn luôn, thì họ còn áp ché ai được nữa? Phương pháp đó có kết quả tốt và chưa bao giờ con bệnh của tôi tự tử hết". Bây giờ tôi mạnh khỏe lắm". Thường thường mỗi tuần tôi đi xe ô tô buýt từ nhà đến San Francisco để mua bán lặt vặt.

    Tôi hỏi ông làm sao mà chịu đựng tình thế một cách cam đảm như vậy, ông đáp: "Mới đầu tôi cũng khổ lắm, tôi cũng kêu than, cũng thất vọng. Bốn năm sau, thi hài cô được chở về Anh và nhà thờ Westmister Abbey đã làm lễ cầu hồn. Bà mẹ chồng tôi một hôm kể cho tôi nghe cách bà dạy dỗ con cái.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap